Sinh năm 1925, có thể nói không ngoa rằng ca sỹ Anh Ngọc là giọng ca lão thành nhất tính đến thời điểm hiện tại của nền tân nhạc Việt Nam. Dòng Nhạc Xưa xin mượn một bài viết của cố ký giả – nhạc sỹ Trường Kỳ để trân trọng giới thiệu Anh Ngọc – tiếng hát vượt thời gian.
Anh Ngọc: Một đời để sống và một thời để hát
(Nguồn: bài viết đăng trên giadinhhoangtrong.wordpress.com ngày 2013-10-28)
Với số tuổi gần 80, người ta có thể coi ông như người nam ca sĩ cuối cùng trong thành phần những ca sĩ đầu tiên của nền tân nhạc Việt Nam còn xuất hiện trên sân khấu những ngày gần đây. Có người còn gọi đùa ông là “The Last Samurai”, người hiệp sĩ cuối cùng trong số những hiệp sĩ tiền phong của trên nửa thế kỷ tân nhạc mà vũ khí là giọng hát từng chinh phục cảm tình của khán thính giả Việt Nam trong hai thập niên 50 và 60.
Trong lần tiếp xúc gần đây với người viết, Anh Ngọc cho biết ông có ý định giã từ sân khấu đã lâu, từ khi bước vào lớp tuổi 70. Nhưng mãi cho đến đầu năm 2004 vừa qua, ông mới thực hiện được ý định đó, sau khi xuất hiện trong hai chương trình nhạc thính phòng mang mục đích từ thiện tại San Jose và Orange County ở California mà ông “nghĩ là đó là những buổi trình diễn cuối cùng trong cuộc đời ca hát của tôi” mặc dù bạn hữu cũng như đồng nghiệp của ông cho rằng ông vẫn có thể hát được để trân trọng mời ông xuất hiện.