Ký ức về dòng sông quê hương bên lở bên bồi chắc chắn là những gì đẹp nhất và nằm trong một nơi sâu thẳm nhất của rất nhiều thế hệ người Việt dù có đi đến chân trời góc bể xa xôi nào đó. Nhằm gìn giữ những giá trị tinh thần này cho thế hệ trẻ, [dongnhacxua.com] xin giới thiệu bản “Sông quê” của Đynh Trầm Ca mà theo thiển ý của chúng tôi là nhạc phẩm hay nhất viết về con sông quê theo âm hưởng miền Tây sông nước. [dongnhacxua.com] cũng xin mạn phép đăng lại bài viết của nhà thơ – nhà văn Lê Thiếu Nhơn về nhạc sỹ Đynh Trầm Ca.
ĐINH TRẦM CA RU KỶ NIỆM BUỒN
(Nguồn: bài viết của tác giả Lê Thiếu Nhơn đăng trên http://lethieunhoncom.blogspot.com)
Với những người ưa hoài vọng, có lẽ không quá xa lạ với bài hát “Ru con tình cũ” lặng lẽ và xót xa: “Ba năm qua em trở thành thiếu phụ, ngồi ru con ru quên phận buồn”. Với những người yêu giai điệu trữ tình mang âm hưởng miền Tây Nam bộ, có lẽ cũng không quá xa lạ với bài hát “Sông quê” ngậm ngùi và gợi nhớ: “Có một dòng sông chảy tràn trong trí nhớ, nhà em bên lở, làng anh ở bên bồi”. Tác giả của cả hai bài hát ấy là nhạc sĩ Đinh Trầm Ca, một người thích sống lang bạt và thích giấu mình đi!