Dòng Nhạc Xưa đã có một bài giới thiệu về nghệ sỹ guitar Vô Thường. Hôm nay theo yêu cầu của nhiều quý vị yêu nhạc xưa, chúng tôi xin mạn phép trích đăng một bài viết của tác giả Việt Hải trên trang ninh-hoa.com để chúng ta hiểu thêm về một nghệ sỹ tài hoa của nền nhạc Việt.
Tiếng Đàn Vượt Thời Gian,
VÔ THƯỜNG
(Nguồn: bài viết của tác giả Việt Hải đăng trên ninh-hoa.com tháng bảy năm)
Vô thường, nếu giải thích theo Phật giáo, mang ý nghĩa là “không chắc chắn”, “thường thay đổi”, “không trường tồn”. Vô thường là một trong ba tính chất (Tam pháp ấn) của tất cả sự vật của đời sống. Vô thường là đặc tính chung của mọi sự sinh ra có điều kiện, tức là thành, trụ, hoại không (sinh, trụ, dị, diệt) . Từ tính vô thường ta có thể suy luận ra hai đặc tính kia là Khổ và Vô ngã. Trong Đạo học phương Đông của người Trung Hoa thì chữ “Dịch biến” đồng nghĩa với chữ “Vô thường” trong Đạo Phật. Do đó nghĩa đối nghịch với “Thường” là” Vô thường”. Hay nói một cách khác: Vô thường nghĩa là không ở yên một trạng thái mà luôn luôn biến đổi. Trong Đạo Phật chữ Thường là chỉ cho Phật Tánh, Bản thể Chân như, tự tại, tự chủ không bị chi phối, biến đổi. Vì thế mà chữ Vô thường là không thường còn, bị biến thiên, bị mất đi. Trong kinh Đại Niết Bàn khi Phật nhập diệt Trời Phạm Thiên nói câu:
“Chư hành vô thường
Thị sanh diệt pháp…”